Mặt trăng – Bất an sợ chết, không dám mở lòng

Khác với sự liều lĩnh của Hoả tinh, cái can đảm của Moon nằm ở sự mở lòng chứ không phải ở hành vi bề ngoài. Khi một người có đủ cảm giác an toàn trong môi trường nhất định hoặc ở bên cạnh một ai đó, họ mở lòng. Ngược lại, là nỗi bất an. Một mặt, có thể nói là môi trường không đủ để khiến họ thấy an tâm. Mặt khác, cần xét lại liệu nỗi bất an trong lòng của họ có đáng sợ như họ cảm nhận không?

Trong những nỗi sợ nguyên thuỷ, nỗi sợ truyền đời của nhân loại từ thuở hồng hoang là nỗi sợ liên quan đến sinh mạng aka Moon đại diện. Trong đó nỗi sợ chết có lẽ là nỗi sợ lớn nhất. Thứ cấp hơn, là những nỗi sợ có nguy cơ dẫn đến cái chết như sợ bị bỏ rơi hay tẩy chay. Việc tách khỏi cộng đồng = tự đối mặt với các nguy hiểm như kẻ thù, thú dữ, không có thức ăn. Hay nỗi sợ nghèo đói thiếu thốn thức ăn, nỗi sợ bệnh tật. Người ta mang theo nỗi sợ vào trong thế giới hiện đại và đôi khi tự vệ quá mức qua việc tích trữ thực phẩm đến quá hạn, phòng ngừa các nguy cơ bệnh tật đến ám ảnh, đề phòng sự tấn công từ người khác ngay từ lúc chưa có dấu hiệu rõ ràng. Nguyên nhân khơi gợi nên những nỗi sợ này có thể từ những câu chuyện từ gia đình lúc còn thơ bé hay từ những trải nghiệm đau khổ mà bản thân họ không vượt qua được.

Người mang trong lòng nhiều nỗi sợ, nhất là khi liên quan đến sinh mạng, rất khó sống an ổn trong đời. Tuỳ vào vị trí Moon trên lá số mà phản ứng tự vệ và tự bảo vệ có thể biểu hiện khác nhau. Moon thuộc năng lượng Đất có thể dùng các hành vi thực tế như tạo địa vị (Ma Kết). Moon nhóm Nước chìm vào chính cảm xúc và sử dụng lớp cảm xúc bọc lấy bản thân để tránh khỏi hiện thực. Moon nhóm Lửa chìm vào niềm vui ngắn hạn hay những trò tranh giành nhau.

Người ôm trong lòng nỗi bất an giống như tự bọc mình trong một quả bóng và bê đi theo hằng ngày. Họ chẳng có cách nào chạm vào được nội tâm của ai cũng như không để ai bước vào nội tâm của họ, bằng vẻ lạnh lùng hoặc bằng vẻ bất cần xa cách … xét tuỳ vào năng lượng Hoàng Đạo mà Moon đang trú đóng. Bất chấp đời sống bên ngoài có rực rỡ thế nào, nỗi bất an này họ luôn là người cảm nhận rõ ràng nhất. Họ cũng là người sẽ phải chịu đựng nỗi cô đơn lớn nhất khi không thể mở lòng với bất kỳ ai, khi nỗi sợ tổn thương đang quá mức chịu đựng của bản thân.

Nhưng cũng chỉ có cách dần dần bước ra khỏi vỏ bọc an toàn, để nhận ra việc mở lòng với xung quanh không khó như họ tưởng, họ mới có thể bắt đầu hiểu được cách đặt ai đó vào lòng một cách thật tâm. Lúc đó, họ cũng sẽ học được cách để tự an thân chính mình.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *